Tôi không thể nào quên cái đêm đầu tiên đứa con trai thứ hai của tôi chào đời. Đêm đầu tiên của đứa trẻ trong cuộc đời bao giờ cũng sẽ rất dài.
Tôi chỉ nghĩ thoáng qua về đứa trẻ đó, vì tôi mới chỉ gặp nó một lần vào 8h chiều tối 4/5, theo đúng giờ mẹ tôi chọn. Trông nó cũng như mọi đứa trẻ sơ sinh khác, nhăn nheo, đỏ hỏn với những mẩu vụn trăng trắng bám đầy trên mặt. Nằm trên bàn mổ tươi tỉnh và hớn hở, tôi hôn nó, khẽ nói chào con, nghe cô y tá nhắc lại cái tên vợ chồng tôi đã chọn, tôi gật đầu, và rồi nó được mang đi để gặp bố nó và bà ngoại đang ngoài phòng mổ.
Chồng tôi được phép vào với vợ một chút rồi phải ra. Từ 10h đêm, tôi còn “một mình” trong cái phòng hồi sức rộng mênh mông, trắng toát và im lặng này. Quanh tôi, những tiếng rên khe khẽ và những mái tóc xõa trên nền ga trắng của các cô bạn cùng sinh. Có cả nước mắt ướt đầm cố nén của một cô bé mà khi sinh con ra chiều nay, bác sĩ mang đi luôn không cho thấy mặt.
Thuốc tê chưa tan nên tôi vẫn còn cảm giác mệt mỏi và dễ chịu. Tôi thấy niềm hân hoan tràn ngập trong lòng. Tôi đã lo đứt ruột vì những tuần cuối, tràng hoa quấn chặt khiến nó sụt cân, bác sĩ dự báo nó chỉ còn 2,6kg so với 3kg vào 2 tuần trước rồi yêu cầu mổ gấp. Tôi đã cười không khép miệng được khi bác sĩ mổ thông báo 3kg với tràng hoa 3 vòng quấn cổ. Thế là nó được 3kg tròn, vượt qua cái đầu 2 đáng ghét. Như một người mẹ Việt thông thường khó tránh khỏi, tôi vẫn thích con to, thích được khoe con nặng.
Sau đó, trong đêm dài, tôi quên mất đứa bé sơ sinh mà đặt hết suy nghĩ vào anh nó, thằng con trai vừa tròn 3 tuổi mà tôi đã bỏ nó ở nhà để vào Viện. Khi tôi đi, ôm nó, nó hớn hở nói bằng cái giọng ngọng nghịu: “Em ơi, mau ra để chơi với anh”.
Khi quyết định cho nó một đứa em, không như các gia đình khác, không bao giờ tôi ngại ngần về chuyện nó có thể ghen tị. Không hề háo hức và ngạc nhiên, nó chấp nhận chuyện bụng mẹ ngày càng lớn lên bằng một vẻ trầm tư và thông hiểu. Những đêm làm việc khuya, sau khi đặt con vào vào giường và hôn nhau chút chít, sau hàng tiếng đồng hồ, tôi quay lại và bắt gặp nó mở mắt từ khi nào, đang nhìn tôi trầm ngâm và âu yếm. Gặp tôi nhìn, nó cười, khép mắt lại và lẩm bẩm, như thể trong giấc mơ ”Con yêu mẹ”. Tôi biết rằng, gương mặt nhìn nghiêng của tôi dưới ánh sáng hắt ra từ chao đèn đêm sẽ mãi in sâu vào trong tâm khảm nó, như tôi vẫn nhớ mãi gương mặt mẹ nghiêng xuống tôi như trăng rằm trong một trận ốm sốt của tôi hồi lên 5.
Tôi nhớ đến mẹ tôi, giờ đã về nhà, và chắc là đang kể cho thằng anh nghe em bé đã được bác sĩ mổ bụng mẹ lôi ra, em bé trông giống con như thế nào.
Tôi nhớ đến bố tôi, giờ chắc đang ngồi trong phòng, mở tủ lạnh ra lấy một chai bia, tự nâng cốc chúc mừng mình đã lên ông ngoại lần thứ 2.
Tôi nhớ đến em gái tôi, giờ đang ngao du ta ba lô tận nơi đất Phật. Nó nói rằng vào đến chùa nào, đền nào của đạo Phật hay đạo Hinđu, hay Thiên chúa giáo, nó đều cầu mong cho cháu ra đời bình yên và khỏe mạnh.
Không sợ hãi và căng thẳng như lần đầu, tôi đón nhận cơn đau hậu phẫu một cách êm ả và bình thản. Tất cả rồi sẽ qua thôi, những cơn đau đớn.
Đêm hôm ấy là đêm dài nhất đời tôi, đêm đầu tiên tôi thành bà mẹ 2 con, trong khi không ở cạnh đứa nào mà chỉ nằm một mình trong cơn đau âm ỉ mà nhớ về 2 đứa đó. Ánh lê minh đang rạng dần trên khung cửa kính. Ngày mai kia, bố mẹ sẽ đón con về nhà, cho con gặp anh, anh đang chờ con đấy, và chúng ta sẽ bắt đầu một hành trình mới, là một gia đình hoàn chỉnh nhé, con yêu.
Thieu_iot writes:
Bai nay viet du thi cai gi ha minh? (chu viet blog thuong lam sao ma lai sen oi la sen the)
Ma 360 sap teo roi, minh chuyen di dau chua, nho thong bao de chung em theo.
an-tarctica writes:Yeu ca nha!!!
nhung writes:
Em van nho dem dau tien sinh con, tornado toc bay het may cai cay to trong thanh pho ma em van cha biet gi, hai vo chong hoi hop ngam con, nghe no o e … cam thay that la hao huc va hanh phuc, suong hon co do choi moi nhieu 🙂
Chi chuyen nha di dau day? Nho bao nhe.
Classic writes:đọc trìu mến từ đầu cho đến cuối thì chạnh lòng, vì gia đình mình chưa hoàn chỉnh :((
TÂN NGUYỆT writes:Em cũng nghĩ giống con kia, không biết bé dự thi cái gì 😀 Thế đã ai xí phần chuyển nhà hộ chưa?
Keivin writes:Cậu làm tớ “nhè” từ đầu đến cuối rồi đây này, huhu…
:flirt: :flirt: :flirt: :flirt: :flirt: