Mẹ ơi, kìa ai đang gọi con trên mây cao.
Họ bảo: "Chúng ta vui chơi từ tinh mơ đến hết ngày
Chúng ta giỡn với sớm vàng rồi lại đùa cùng trăng bạc"
Con hỏi: "Nhưng mà làm thế nào tôi lên trên ấy được ?"
Họ trả lời: "Con hãy đi đến hết cõi đất, rồi giơ tay lên trời con sẽ bay bổng lên mây"
Nhưng con nói: "Mẹ tôi đợi tôi ở nhà, tôi có lòng nào bỏ được mẹ tôi"
Họ bèn mỉm cười, và lơ lửng họ bay đi mất
Nhưng con biết trò chơi còn hay hơn của họ
Con làm mây nhé, mẹ làm mặt trăng,
Hai tay con ôm mặt mẹ, còn mái nhà ta là trời xanh
Mẹ ơi, kìa những ai đang gọi con dưới sóng rì rào
"Chúng ta ca hát sớm chiều, chúng ta đi mãi mãi, không biết là đi qua những đâu"
Con hỏi: "Nhưng làm thế nào tôi đuổi được theo bây giờ ?"
Họ bảo: "Cứ đi, con cứ đi đến bờ biển, đứng im, con nhắm mắt lại, sóng sẽ cuốn con đi"
Con trả lời: "Nhưng đến tối mẹ tôi nhớ thì sao? Tôi làm thế nào mà rời mẹ tôi được ?"
Họ bèn mỉm cười, và nhảy nhót, họ dần đi xa
Nhưng con biết trò chơi còn hay hơn của họ
Con làm sóng nhé, mẹ làm mặt biển,
Con lăn, lăn như làn sóng vỗ, tiếng con cười giòn tan vào gối mẹ
Và không ai trên đời này biết được là mẹ con ta đang ở đâu!
Thích cả hai bác này)
Đọc bài thơ này lần đầu tiên trong một quyển Tuyển tập thơ cho thiếu nhi quốc tế khổ rộng hồi khoảng năm sáu tuổi. Không hiểu vì sao quyển ấy toàn những bài thơ lạ, hay, buồn bã và hoang vắng, của các nhà thơ từ Á Phi đến Tây Âu. Không hề có bài nào dạng Ta là Purinê. Yêu Tgore từ đó. Trong quyển đó sau bài trên còn có một bài cũng của Tagore bắt đầu bằng câu "Xa, xa mãi mắt người…" nghe cô đơn và hoang hoải như Tanhia đứng trên triền sông sau khi tạm biệt Côlia và Phinca để ra đi. Ai biết bài ấy cho xin giùm.
dragon_baby writes:hihiđọc nhớ hồi xưa đi học đc học bài này rồi. Lớp 6 thì phải. Giờ sak cải cách ko bit có ko nhỉ 😀
Vitcon writes:
thks chi, lau lam roi em moi duoc doc lai bai tho mot- thoi -yeu- thich nay 🙂
Bac Thi dich cai cau “Con lan, lan nhu lan song vo, tieng con cuoi gion tan vao goi me” hay that 🙂
¤ KOALA ¤ writes:hoi do di hoc, day la 1 trong may bai tho e thik nhat!
TQ writes:Cái ảnh rất vừa với nội dung entry. 🙂
Ngoc N writes:Nghỉ lể ở nhà đọc thơ à?
Yaga writes:Em cũng thích cả 2 bác này!
hongnguyenhuong writes:E doc bai nay tu lau lac rui chi nho mang mang thoi,thks chi nhiu nhiu. Cho e cop lai vao blog cua be De nha 🙂
*Vịt quay* writes:Clouds and WavesWe play from the time we wake till the day ends. We play with the golden dawn, we play with the silver moon. I ask, “But, how am I to get up to you?” They answer, “Come to the edge of the earth, lift up your hands to the sky, and you will be taken up into the clouds.” “My mother is waiting for me at home,” I say. “How can I leave her and come?” Then they smile and float away. But I know a nicer game than that, mother. I shall be the cloud and you the moon. I shall cover you with both my hands, and our house-top will be the blue sky. The folk who live in the waves call out to me– “We sing from morning till night; on and on we travel and know not where we pass.” I ask, “But, how am I to join you?” They tell me, “Come to the edge of the shore and stand with your eyes tight shut, and you will be carried out upon the waves.” I say, “My mother always wants me at home in the evening–how can I leave her and go?” Then they smile, dance and pass by. But I know a better game than that. I will be the waves and you will be a strange shore. I shall roll on and on and on, and break upon your lap with laughter. And no one in the world will know where we both are.________________________Để khi nào rảnh rang sẽ tìm cho Hà bài “xa mãi mắt người” nhé 😉
Keivin writes:Cậu thử đổi sang gọng kính vuông đi, hợp hơn đấy 🙂
sonata writes:@ Thơ Tagore đẹp nhỉ@ ảnh cũng đẹp nhỉ, khóai nhất là Diên Thái giống mẹ như lột