hôm nay là chủ nhật. trời xam xám khô khô lành lạnh. chăn đệm bằng cotton. tình yêu bằng da thịt nóng.
buổi trưa đóng cửa. bật nhạc không lời, bản white xmas. lúc nhạc dừng để chuyển bài, nghe rõ tiếng gió lào xào luồn qua khe cửa.
trên desktop là bản vẽ một căn nhà nhỏ ngoại ô một thành phố lạ, chỉ nghe tả và hình dung, chưa đến đó bao giờ. tưởng tượng người chủ nhà trong một đêm lạnh nghe mưa đập trên những cành ngưu bàng, không ngủ được, mở cửa sổ. mùi nước hoa bao giờ cũng buồn trong những đêm vắng.
đọc sonhechka, một người nữ ngalatư, ngồi trong tầng hầm đọc sách, suốt đời. những lối đi dưới hàng cây tăm tối. thấy mình trong đáy cốc.
xem sắc giới. đâu là giới, chẳng thấy giới hạn gì. nhục cảm khát máu qua ánh mắt. dồn hết việc sống chết hiểm nguy vào ái ân. nhớ bác sĩ jivago. tuyết trắng và căn nhà gỗ, mùa giáng sinh, ngọn nến. và đoàn người dài dằng dặc giữa trời tuyết.
trên trần nhà rọi sáng
hắt lên những bóng hình
tay đan tay, chân đan chân
đan nhau số phận
và hai chiếc giày rơi
xuống sàn khe khẽ
sáp nến như giọt lệ
nhỏ trên áo dài
tất cả đều mất tăm
trong bóng đêm xám bạc
ngọn nến cháy trên bàn
ngọn nến cháy
TinhTri writes:De thuong va xuc dong…
None writes:Hay kưng ạ, nhớ các kưng quá. lúc nào cũng tình yêu nóng bằng da thịt nhé. thương.
TÂN NGUYỆT writes:Chúc gia đình bé vui vẻ, tay ôm (3)zai, mắt xem sắc giới, mũi ngửi mùi nến cháy ấm áp đêm giáng sinh :chutchut:
Classic writes:Lúc nào cũng thế :-* Giáng sinh vui vẻ!
lemon writes:Tớ thích cái lan man này! Sắc giới, lối đi dưới hàng cây tăm tối. Vẩn vơ nhưng không vớ vẩn :D. Merry X mas!
sonata writes:Chúc vui Giáng sinh và những trầm ngâm ấm áp.
¤ KOALA ¤ writes:ở Hà Nội còn lạnh để biết có giáng sinh, chứ trong Nam hay chổ em ở đây bên Thái có bao giờ lạnh để nhớ thương và ấm nồng đâu … nhưng tự trong tâm khảm cũng bùi ngùi lắm, đọc bài này nhớ tháng 12 năm ngoái, đâu có xa mà giờ gần tới tháng 12 năm nay rồi … hic …