2h sáng phải trông con, mò lên mạng thì được chị bạn đáng yêu Buzz nhắn cho tin này:
Kết quả thi viết về Mẹ của Thanhnien online
Thế là có xiền cho cu to cu bé uống sữa 3 tháng không phải lăn tăn
Bài của mẹ cháu mọi người đọc ở đây
Để tiện theo dõi post lại nguyên bản nhé:
KỂ CHUYỆN MẸ CỦA EM
DIÊN KHÁNH
Mẹ em là một người mẹ béo, béo hơn mẹ bạn Quốc Anh, đeo kính, hay mặc váy khi đi làm và mặc quần lửng hoa lúc ở nhà. Giờ mẹ em còn béo hơn, vì mẹ sắp có thêm em bé.
Mẹ và bố giọng rất quan trọng, hỏi em: Con bao nhiêu tuổi nhỉ? Ba tuổi (câu này em trả lời mãi rồi mà vẫn hỏi). Con sắp làm anh đấy, con phải ngoan làm gương cho em bé nhé! Làm gương à, đóng tủ à, con phải đóng tủ cho em bé à mẹ? Thế là bố mẹ lăn ra cười mà em không hiểu vì sao. Nhưng em rất thích nhìn mẹ cười, mắt mẹ sáng lên và long lanh sau cặp kính dày. Đó là lúc cười, còn nhiều lúc mẹ cáu gắt em một cách vô lý, em thấy thế, nhưng em vẫn thích sà vào lòng mẹ. Mỗi khi mẹ không đến đón em ở nhà trẻ, em buồn lắm, em biết mẹ đi làm xa, bố đi làm gần, mẹ không đến đón được, nhưng em vẫn hỏi bố: Bố ơi, mẹ đâu, mẹ của con đâu?
Em nghe buổi tối mẹ bàn với bố, hay là cho em ra ngủ riêng, em đã lớn rồi, ngủ thế này là không khoa học. Em không biết khoa học, nhưng em biết em hư hư, em nằm choán hết giường của bố mẹ, em gác chân lên cổ bố, đạp cả vào bụng mẹ. Bố mẹ mắng em giả vờ ứ ự như hổng nghe thấy. Em thích được nghe giọng mẹ càu nhàu trong giấc ngủ mơ màng: thằng Tèo hư hư quá, và cầm lấy hai chân em lôi ra chỗ khác (vì em nặng quá rồi mà). Em giả vờ lăn lăn, rồi lăn vào chỗ mẹ, em biết mẹ lại ôm lấy em, vuốt tóc và gãi khe khẽ vào lưng em, thế là em lại ngủ thật, ngủ ngon lành.
Bố cho em ăn tối xong (em ăn rất lâu) ăn xong là mẹ đã chờ sẵn, mẹ lại nhăm nhăm ngồi cạnh, giở truyện tranh bảng chữ ra bắt em học. Mẹ bảo: Ấu bất học lão hà vi, hừ hừ, không học thì lớn lên làm gì? Em không hiểu lời mẹ nói, nhưng em sợ thái độ nghiêm trọng của mẹ, em giả vờ không nghe và nhìn ra chỗ khác. Hôm sau, mẹ con em đi trên đường, mẹ nhìn ô gạch và dạy em đếm 1, 2, 3, 4… em lẩm bẩm đếm theo, em thích hơn khi nghe tiếng mẹ em cười, khen em giỏi quá.
Mẹ lúc nào cũng thơm thơm, mềm mềm, em thích rúc vào lòng mẹ, dụi đầu vào cái bụng béo của mẹ, cái bụng bố hay chê nhưng em yêu lắm vì nó mềm. Nhưng cả khi mẹ đi làm về, người đầy mồ hôi và mùi khói xe, em vẫn chạy a lên ra đâu cầu thang chung cư để ôm lấy mẹ.
Nhiều lúc em muốn bố mẹ chơi với em, cả 2 người cơ, nhưng bố chúi đầu vào máy tính, mẹ thì nằm khểnh đọc báo hay xem phim tranh mất kênh Cartoon network của em và kênh ESPN của bố, cả bố và em đều tức nhưng không dám nói gì. Bố còn sợ mẹ cơ mà, bố bảo em thôi chúng mình là đàn ông con ạ! Vẻ mặt bố khi nói câu đó làm em không hiểu, nhưng em rất buồn cười, em cười lên ha hả, em thấy bố cũng cười, nhưng cười không tươi.
Mẹ có lúc đánh em, em sợ mẹ lúc ấy, nhưng em sợ nhất là lúc mẹ bảo: con làm mẹ buồn lắm. Lúc ấy em chỉ muốn hét lên không, không, không, nhưng bây giờ em có cách rồi, em sẽ chạy xa xa khỏi tầm tay mẹ, ra ngoài cửa phòng chẳng hạn, rồi em sẽ đọc thật to bài thơ em học ở lớp mẫu giáo:
Em kề má
Gọi mẹ yêu
Ôi mẹ ơi
Con yêu mẹ lắm
Em biết, nét mặt mẹ sẽ giãn ra, rồi mẹ sẽ cười và bảo em: Thằng này chỉ giỏi nịnh! Em thấy bố càu nhàu với mẹ lúc bố tưởng em ngủ rồi: Em phải nghiêm khắc với nó chứ! Lúc ấy em mơ màng nghe thấy tiếng mẹ cười khẽ, mẹ không nói gì, vòng tay ôm em, tay kia ôm bố. Em nhớ đến bài thơ cô giáo dạy em:
Giờ đi ngủ
Em lên giường
Hai mắt nhắm
Ngủ cho ngoan
Trong giấc ngủ
Em mơ thấy
Một bà tiên
Trong giấc mơ em sẽ mơ thấy mẹ, em chưa hình dung được bà tiên là như thế nào. Em mơ thấy mẹ, và em tỉnh dậy thật sung sướng khi thấy mẹ vẫn nằm bên em. Nếu có bà tiên thì mẹ chính là bà tiên của em, mẹ nhé!
02- 05- 2007
PS: Bài này viết khi hồi hộp tối trước lúc vào Viện C đẻ em Diên Thái. 3 năm trước lúc chờ đẻ Diên Khánh mẹ cũng rặn ra được 1 bài Giải nhất của Nhà đẹp được 5 mil. Mình có vẻ có duyên với mấy cái giải thưởng vớ vỉn này. Mấy cái giải thưởng lại có duyên với chuyện đẻ điếc. Chờ đến khi đẻ lần 3 hy vọng sẽ viết được một tác phẩm đoạt giải Goncourt
Mẹ của Sếu & Dim ngoan writes:Đọc bài này yêu quá, nó là nguồn cảm hứng của giải ba đấy, hình như mình chưa biết thế nhỉ?
Thieu_iot writes:Ý em là cả bài hay vãi. Đoạn chữ đen thì chất vãi.
Thieu_iot writes:Đáng ra phải thêm vào bài dự thi đoạn chữ đen. Hay vãi. Mà phần thưởng nhiêu mình?
Thúy Hà writes:3 mil, cho 30 phút thăng cbn hoa. Hờ hờ.
Thúy Hà writes:Mẹ Sếu Dim: Thế à chị, thế lại càng phải share cho em rồi. Tks chị lần nữa vì cú nhắn 2h sáng :DMọi người muốn đọc bài giải Ba của Mẹ của Sếu và Dim ngoan thì vào blog của người nhé, hoặc vào: http://www1.thanhnien.com.vn/Doisong/2007/5/13/192494.tno@ One: tao ghét nhất là nó bỏ câu tao dạy DK Ấu bất học lão hà vi, mày thấy tao dạy con bài bản không? 😀
Hang Toe writes:Hay đấy bé ạ. Để Diên Khánh nộp bài này cho oách, hôm nào đi nhận giải cho cô Diên Tòe đi cùng mới 😀
Alice HN writes:Yêu quá cơ
ha_kin_2003 writes:Hay quá chị H ơi. Một trong các cách tăng thu nhập quá dễ đối với chị H nhỉ. Nhưng công đầu thuộc về DK chứ, hihi.
AN writes:hihi DK ăn xong phải học liền là hông khoa học á! Nhưng yêu quá cơ! :X
hongnguyenhuong writes:Èo ơi giỏi thiệt. Người ta đi đẻ còn lăn lê bò toài, la oai oái, riêng chị H vừa kiếm được thằng cu vừa kiếm được xiền. Bái phục!@Diên Khánh: Yêu ghê 🙂
dragon_baby writes:Huhu…Ta đang dạy thêm, tranh thủ ngó vèo 1 fát. Comment khen 2 mẹ con 1 fát rồi lại quay ra, tẹo đọc nốt. Iu bồ :X
Bảo Anh writes:Chị, phụ đạo cho em cái tiết mục tham gia thi viết rồi dành giải nhất này với nhá. 😀 Hồi bé máu me lắm, dưng mà chưa giựt được giải nhất bao giờ. Hức hức!
Gau truc writes:Đọc bài này thú vị quá! Hôm qua chị nằm mơ là đi thăm em. Vào nhà em ko gặp em mà gặp bố em. Mà bố em sao trông giống bố chồng chị thế? he he he.
Classic writes:Yêu quá yêu quá!Nhẹ nhõm quá! (Tưởng chưa đưa vào blog, mới nhắc lúc nãy)
Thúy Hà writes:@Bảo Anh: 1. Luôn luôn nghĩ đến tiền là động lực.2. Xem người khác viết kiểu gì, nội dung gì rồi viết khác đi.3. Phá cách ở mức độ vừa phải.4. Nghiên cứu gout của các bậc giám khảo.:D Nhìn chung nghiên cứu thị trường là vấn đề quan trọng. (Cái này học em One).
ha_kin_2003 writes:À, bà chị cho đọc bài đc 5M của Nhà Đẹp đi. ôi, sao mà thèm thằng Ku thế k biết. K khéo có thằng ku thì em còn đc nhiều giải hơn chị ấy chứ, kaka
khue_happy writes::)) hay kinh dị, duyên nhỉ!
Thúy Hà writes:Pà con cứ bơm đểu thế này khéo em húng lên em nghỉ việc ở nhà trông con đi đẻ mí lại sản xuất entry đăng báo điện tử 😛
Yaga writes:Bài 5 mil hình như có trong blog này rồi mà. Tình ku viết hay vật vã. Các ku đi sưu tập các cuộc thi để Diên Ku mở cửa hàng sữa nào.
Cún writes:Hay quá chị ạ. Hay nhất câu “thôi bố con mình là đàn ông con ạ”, tiếc là em lại không có con giai.
Ha Le writes:Bài viết hay lắm, khen mẹ Hà viết văn có mà khen cả ngày nhỉ, hihi …Thế 1/6 thưởng cho 2 hoàng tử cái gì rồi mẹ nó ơi???
TÂN NGUYỆT writes:Bé bự ơi, thôi bắt chước em nghỉ việc ở nhà chuyên sản xuất baby đi, ít nhất 3 đứa nhé, nhé 😀 Em ở nhà ra được mỗi baby, bé vừa ra baby vừa ra xiền, hâm mộ vãi :yeuquaco:
dongvy writes:Chị viết hay thật. Kiểu này nhiều người mong chị cứ đẻ sòn sòn năm một…hihi. Lần sau chị tham gia cuộc thi viết sách cho thiếu nhi đi chị. Nghiêm túc đó!Giải thưởng đủ cho 2 anh em uống sữa…cả năm luôn!;-)
Cải writes:Em cứ gọi là rạp phục chị vụ đẻ hai thằng tí con. Cực kì khoái khi đọc các entry của chị. Cơ mà KTS lại viết văn! Hay thì như bà con vẫn gọi, vãi.
TaLaWho? writes:hehe, thế lần giải nhất này được mấy mil?