Làng xứ Bắc, mùa xuân

Làng xứ Bắc, mùa xuân
magnify
Ảnh: Nguyễn Sơn

1. Ngôi chùa làng xứ Bắc

Ngôi chùa nhỏ nâu sồng, nép mình trong những tiếng chuông thu không mênh mông khi chiều xuống. Tiếng chuông như ngàn năm trước vẫn thế, ngân nga hoài ngoài bãi trong đê.

Chùa làng, sân lát gạch bát, ven các lối đi rêu phong dấu giày. Vào chùa mới biết sân chùa lắm rêu. Bụi ngâu thơm khi chiều tối, chĩnh tương ven thềm hè. Hoa ngọc lan nhà chùa thơm trong không gian vắng, thanh và sạch. Sân trước, hoa đại trắng ngà rụng êm ru trên nền gạch đỏ. Bữa cơm nhà chùa trên chiếc mâm gỗ tróc sơn, miếng su hào luộc xanh trong như ngọc thạch. Nước luộc trong ngần sóng sánh trong chiếc bát chiết yêu men thô.

Ngày mưa giá, ngoài kia đường xa hun hút mưa phùn, bóng người co ro áo tơi nón lá chợ đường xa bên sông. Bên kia sông, muôn đời vẫn là thế giới khác. Làng khác, tiếng nói khác mặc dù cùng uống nước, cùng đi thuyền trên cùng một dòng sông… Ngày rằm mồng một, các bà áo dài nâu, chuỗi hạt đeo cổ, nụ ngọc xanh hay hột vàng ta nhỏ trịnh trọng nơi tai, miệng đỏ thắm quết trầu, gương mặt chìm đắm trong niềm thành kính thơ trẻ. Mùi nhang thơm u uẩn như một tình yêu muộn. Ngày đầu năm sớm, lá cờ sặc sỡ sân chùa nổi giữa triền lúa xanh non gợi niềm rộn ràng háo hức, lẫn sự thảng thốt về thời gian rơi qua kẽ tay như nước không trở lại. Ngoài đồng, những mô cỏ xanh cứ bình thản nhiều thêm.

2. Những lời chúc Tết

… Những lời chúc Tết rộn ràng ngoài đường trong ngõ. Ôi, những lời chúc Tết, muôn đời vẫn thế, chỉ người chúc là khác. Có lời chúc hờ hững từ môi người không lạ chẳng quen, có những lời ngắn gọn một hai từ mà nồng ấm mến thương. Có những lời không bao giờ nói mà đọc được trong mắt nhau. Hãy đặt anh vào sự lãng quên/Bởi anh xứng đáng được quên lãng (*)… Làm sao mà em quên được, hở anh? Buổi sáng mồng hai năm ấy, anh đứng dưới gốc đào phai, em ngước mắt nhìn mảng trời tháng Giêng qua những cánh hoa ánh hồng trong veo lẫn vào lộc nõn mây trời, thấy lòng mình êm như lụa.

Nhân diện bất tri hà xứ khứ? (**)

3. Triền đê, ngọn núi, đàn bò, dòng sông

Đêm xuân rạo rực, trở mình nghe mưa lây phây vuốt ve kính cửa. Trên bàn thờ cây hương trầm thơm ngát ướp bầu không gian ấm đầy trong ngôi nhà nhỏ. Ngoài song kia, mưa xuân hình như cũng được ướp hương thơm. Các thế hệ trong nhà đều đã say ngủ, những tiếng thở đều đều. Mọi người mơ gì trong đêm đầu xuân ấm áp? Cha già nhớ về bờ đê xanh mướt ngày hoa niên, mưa tơ rơi trên sông vắng… Em bé ơi, em mơ gì mà cười trong giấc ngủ? Nụ cười như nụ hoa, bàn tay xiu xíu ôm má phính hồng hồng. Một ngày xuân, mẹ sẽ đưa em về trên chuyến đò ngang, bàn tay bé của em sẽ khỏa nước trên dòng Lương giang. Giọt nước sông trong lòng bàn tay em phải chăng cũng là giọt nước gần ba chục năm trước mẹ em đã vớt khi lần đầu ông ngoại dẫn mẹ qua sông? Bước chân em sẽ chập chững trên triền đê có những con bò gặm cỏ từ thời này qua thời khác. Bóng em sẽ in trên nền trời thẳm biếc, đằng sau lưng em, xa xa bên kia sông, sau bãi ngô là ngọn núi, nơi từ thời tiền sử tổ tiên ông em, bố mẹ em, tổ tiên em đã trú ngụ ở đấy đó, em biết không? Mẹ sẽ kể em nghe, dù có thể em chưa hiểu. Mẹ kể, và nhìn vào đôi mắt em, đôi mắt ngây thơ đầy nắng, in bóng con đò lá tre trên dòng sông lụa biếc.

(*) Đỗ Trung Quân, đời nay

(**) Thôi Hộ, đời xưa

Photobucket - Video and Image Hosting

26 Replies to “Làng xứ Bắc, mùa xuân”

  1. khue_happy writes:lại vào đọc lại, giọng văn rất cổ điển mà lại rất tình tứ, hơi có chút ít của Vũ Bằng nhé…:X:X

  2. khue_happy writes:lại vào đọc lại, giọng văn rất cổ điển mà lại rất tình tứ, hơi có chút ít của Vũ Bằng nhé…:X:X

  3. Gau truc writes:Ảnh đẹp quá! Nhìn vào thấy dịu cả lòng.Hihi, bận quá chưa đọc bài viết được. Lúc nào có thời gian sẽ nghiền ngẫm. Chị rất thích blog của em nên ghé thăm hàng ngày.

  4. Gau truc writes:Ảnh đẹp quá! Nhìn vào thấy dịu cả lòng.Hihi, bận quá chưa đọc bài viết được. Lúc nào có thời gian sẽ nghiền ngẫm. Chị rất thích blog của em nên ghé thăm hàng ngày.

  5. Thúy Hà writes:@De vil: Bé đọc lần nữa đi đảm bảo giống Giả Bình Ao =))@huong: làng bịa ra, ở trong ký ức :-D@Voi: Cảm ơn em nhé =))@GT: :X :X :X

  6. Thúy Hà writes:@De vil: Bé đọc lần nữa đi đảm bảo giống Giả Bình Ao =))@huong: làng bịa ra, ở trong ký ức :-D@Voi: Cảm ơn em nhé =))@GT: :X :X :X

  7. Alice HN writes:Lần nào vào đọc cũng thấy rưng rưng vì tình cảm của ấy đối với mọi thứ xảy ra xung quanh ấy, với nỗi nhớ của ấy. Ký ức như một bức tranh nhìn từ xa. Ký ức của ấy thật là đẹp, và ấy thật là một hoạ sĩ có tài. Mừng năm mới. Yêu nhiều. Vật vã 🙂

  8. Alice HN writes:Lần nào vào đọc cũng thấy rưng rưng vì tình cảm của ấy đối với mọi thứ xảy ra xung quanh ấy, với nỗi nhớ của ấy. Ký ức như một bức tranh nhìn từ xa. Ký ức của ấy thật là đẹp, và ấy thật là một hoạ sĩ có tài. Mừng năm mới. Yêu nhiều. Vật vã 🙂

  9. Thúy Hà writes:Trịnh trọng quá, hic… Tặng cả nhà thêm cái ảnh thuổng 😀 Chúc mừng năm mới!

  10. Thúy Hà writes:Trịnh trọng quá, hic… Tặng cả nhà thêm cái ảnh thuổng 😀 Chúc mừng năm mới!

  11. dragon_baby writes:Bồ ơi, cái ảnh chụp ở đâu vậy nhỉ? Nhìn cái ảnh mà thấy bình yên quá… Nhiều khi cứ ước được quên tất cả mọi thứ xung quanh, ngồi tĩnh lặng giữa cái không gian của cỏ cây mây nước như thế này thôi…

  12. dragon_baby writes:Bồ ơi, cái ảnh chụp ở đâu vậy nhỉ? Nhìn cái ảnh mà thấy bình yên quá… Nhiều khi cứ ước được quên tất cả mọi thứ xung quanh, ngồi tĩnh lặng giữa cái không gian của cỏ cây mây nước như thế này thôi…

  13. Thúy Hà writes:Ôí giời, đoc comment các ban tự nhiên laị thấy ngưỡng mộ mình quá! =))Tks nhiều! 🙂

  14. Thúy Hà writes:Ôí giời, đoc comment các ban tự nhiên laị thấy ngưỡng mộ mình quá! =))Tks nhiều! 🙂

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *